Bài học “xương máu” của Giám đốc điều hành 35 tuổi ngậm ngùi đi làm shipper: Mọi sự ổn định đều có cái giá của nó

11/07/2021 06:41 toquoc.vn

Cách đây một thời gian, một bài viết trên diễn đàn Hupu bỗng nổi như cồn, đến nay đã có hơn 600.000 lượt xem và hơn 2.300 lượt phản hồi.

Tiêu đề là "Hồi ức của kẻ thất bại: Một năm trước, tôi được gọi là ông X với mức lương hàng tháng là 20.000 NDT còn hiện tại tôi giao đồ ăn ở Mĩ Đoàn".

Câu chuyện về người đàn ông 35 tuổi trong bài đăng khiến nhiều người ngỡ ngàng.

Người đàn ông kể lại rằng mình từng được gọi là Chủ tịch X cách đây một năm và đạt danh hiệu "Công nhân tiên tiến" do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy cấp, giải Vàng truyền thông xã hội châu Á - Thái Bình Dương.

Mức lương hàng tháng của anh ta là 20.000. Kết quả công ty đột ngột đóng cửa, anh mất việc.

Mỗi ngày anh ta miệt mài tìm kiếm những mối liên hệ nhờ giúp đỡ nhưng cuối cùng không có cách nào khác đành phải đi giao đồ ăn.

Cách đây 5 năm, nhiều người chọn ổn định và doanh nghiệp nhà nước.

Nhưng cho đến hôm nay, không còn khái niệm "ổn định" nữa, mọi trường hợp đều có thể xảy ra.

01

Điều đáng sợ là bạn chỉ cười trước sự cố gắng của người khác, nhưng bản thân vẫn giậm chân tại chỗ

Khi bắt đầu tốt nghiệp đại học, ai cũng sẽ được nhắc nhở nên lập kế hoạch nghề nghiệp thật tốt.

Lúc đó, họ không nghĩ như vậy mà chỉ tìm kiếm những công việc tự do, không nghĩ đến tương lai nghiêm túc.

Có một người tên là A. Công việc đầu tiên A tìm được là biên tập viên báo chí, vì tính thời sự nên tôi thường xuyên phải làm thêm giờ và rất bận rộn.

Lúc đó A không hề phàn nàn gì cả. Giống như hầu hết những người trẻ tuổi khác, A nhanh chóng từ bỏ công việc thăng tiến vì tính "cả thèm chóng chán".

Sau đó, A đến xin việc một công ty khởi nghiệp, điều kiện và môi trường rất tốt, công ty năng động và đầy triển vọng.

Nhưng lúc này, A lại bị ảnh hưởng bởi những người bạn cùng lớp, hầu hết đều đang theo đuổi công việc ổn định. A quyết định bỏ công việc hiện tại và tìm kiếm sự ổn định.

Khi rời công ty đó, A thậm chí vẫn cười nhạo những người không có công ăn việc làm ổn định vì đã lãng phí tuổi thanh xuân.

Nhưng bây giờ nhìn lại, thật ra, chính A mới là người bị chê cười nhiều nhất vì đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội của mình.

Điều đáng sợ nhất là cảm thấy hài lòng về bản thân và chê cười về sự cố gắng của người khác, nhưng chính mình vẫn ở nguyên vị trí ban đầu.

Bài học “xương máu” của Giám đốc điều hành 35 tuổi ngậm ngùi đi làm shipper: Mọi sự ổn định đều có cái giá của nó - Ảnh 1.
 

 

02
Những công việc được gọi là ổn định luôn đi kèm những cái giá đắt đằng sau

Những công việc ổn định khiến người ta cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều so với bên ngoài nhưng thực tế là nhiều người đã bị hụt hẫng.

Do tính đặc thù riêng, những công việc ổn định thường rất khó để phát triển, sau một thời gian mất đi sự kiên trì và tính cầu tiến.

Đã từng có một phép ẩn dụ trên Internet, nói rằng một số người đang sống trong cảnh hưởng lương hưu ở độ tuổi 20.

Và hầu hết nguyên nhân của tất cả những điều này đều xuất phát từ những quyết định ban đầu khi lựa chọn sự ổn định khi đáng lẽ thời điểm đó chúng ta nên đấu tranh nhất.

Tưởng chừng đó là sự lựa chọn khôn ngoan nhưng vì điều này mà không ít người đã đánh mất tuổi thanh xuân quý giá nhất của mình.

 

03
Không có việc nào là "dở", chỉ có bản thân đủ nỗ lực mà thôi

Mọi công việc trên thế giới này đều có giá trị. Hầu hết những người phàn nàn rằng công việc của mình chậm tiến, môi trường làm việc "độc hại" đều muốn che đậy sự yếu kém của bản thân.

Không có việc làm nào là "vô bổ", chỉ có những người vô dụng. Có 3 điều chúng ta cần ghi nhớ:

Thứ nhất, đừng đánh giá quá cao về bản thân, bạn thực sự không quan trọng như trong tưởng tượng.

Khi mới làm việc, bạn được lãnh đạo khen vì nghiêm túc trong công việc, bạn vui mừng và nghĩ mình thật xuất sắc.

Dần dần, bạn bắt đầu trở nên kiêu ngạo, không còn nghiêm túc như trước nữa, kết quả thành tích dần đi xuống.

Nhiều người ở nơi làm việc, một khi họ hoàn thành tốt công việc của mình và nhận được sự tán dương của lãnh đạo liền nghĩ rằng mình thực sự tuyệt vời.

Nhưng trên thực tế, chính tư tưởng đó đang "giết chết" con đường tương lai của chính bạn.

Thứ hai, đừng phàn nàn khi có chuyện. Có câu chuyện như thế này, một anh chàng đặc biệt thích phàn nàn, anh ta đổ lỗi cho người khác và không bao giờ nhìn nhận lại bản thân.

Kết quả là, mọi người không thích làm việc với anh ta. Dù đi làm đã lâu nhưng anh vẫn chỉ là một nhân viên cấp dưới.

Ở nơi làm việc, mọi lời phàn nàn sẽ không giúp hoàn thành công việc và nó sẽ chỉ kéo trình độ của bản thân xuống, khiến người khác coi thường bạn và không thể thoát ra khỏi vòng xoáy cảm xúc, trở thành nô lệ cho cảm xúc.

Bài học “xương máu” của Giám đốc điều hành 35 tuổi ngậm ngùi đi làm shipper: Mọi sự ổn định đều có cái giá của nó - Ảnh 2.
 

Thứ ba, đừng dễ tự ái. Những năm gần đây, không ít người trẻ tuổi từ bỏ công việc vì tính tự ái của mình.

Nơi làm việc giống như một "bãi chiến trường", không ai thực sự quan tâm đến cảm xúc và tâm trạng của bạn và cũng không ai có nghĩa vụ quan tâm đến bạn.

Mỗi người đều có công việc riêng, ai cũng có nhiệm vụ cần giải quyết, áp lực cũng chỉ có thể tự mình gánh vác.

Khi bạn ra ngoài làm việc, bạn không còn là một đứa trẻ nữa. Để có chỗ đứng tại nơi làm việc, trước tiên bạn phải bỏ xuống "cái tôi" của mình.

Cuộc thực tế như vậy, chỉ cần bạn có thể chịu đựng áp lực thì mới có thể đạt được những điều to lớn.

 

04
Kiên trì và dám nghĩ lớn là cảnh giới cao nhất của người thành công

Ngày nay, dù trong cuộc sống hay trên thế giới mạng đều có thể thấy nhiều người đang lo lắng vì khủng hoảng giữa cuộc đời.

Nếu bạn muốn vượt qua khủng hoảng, cách duy nhất là đối mặt với nó.

Kazuo Inamori đã từng nói: "Cái gọi là sinh mệnh, cuối cùng cũng chỉ là sự tích lũy của một khoảnh khắc".

Khi nhận thức được vấn đề của mình, điều quan trọng là kịp thời tìm cách giải quyết nó.

Khi về già, điều khiến chúng ta tiếc nuối nhiều nhất là lãng phí tuổi trẻ.

Nếu không nỗ lực khi còn có thể, đến lúc về già, cuộc sống sẽ khó khăn hơn gấp nhiều lần. Có một câu như thế này: "Dũng cảm là sự tự tin lớn nhất của một người".

Nguồn: Abolouwang